Chương 119 Một trò chơi nhỏ mạo hiểm

Tôi tắt báo thức và bảo Alexander rằng tôi thật sự phải dậy khi nó kêu lại sau bảy phút nữa. Anh ấy mỉm cười ngái ngủ, nắm lấy cổ tay tôi, kéo tôi sát vào cơ thể ấm áp của anh, rồi kéo chăn đắp lên vai tôi. Tôi nhắm mắt lại và tận hưởng cảm giác dễ chịu lan tỏa khắp cơ thể.

"Em xin lỗi," tôi nói v...