#Chương 225 - Thác

"Đi nào," Victor thúc giục, vỗ nhẹ vào lưng tôi một cái khích lệ. Tôi nhăn mặt, bỗng nhiên lo lắng. Ở trong căn nhà nhỏ này thật dễ chịu biết bao. Liệu chúng tôi có thể ở lại đây thêm một chút, chỉ để cùng nhau không?

Nhưng như thể trả lời, tia ma thuật cuối cùng lơ lửng rời khỏi căn nhà.

Không, n...