Chương 146

Khi tôi chạy ra khỏi phòng bệnh, thấy chị Như Ngọc đã đứng ở thang máy. Đợi tôi đến gần, cửa thang máy vừa mở. May mắn là bên trong đã có người, chúng tôi chen vào mà không đến nỗi quá ngượng ngùng.

Nhưng đó chỉ là tạm thời, chút nữa chúng tôi vẫn phải ngồi chung xe.

Khi tôi theo chị ấy đến bãi đỗ...