Chương 115

BÙM!

Câu nói vừa dứt, tôi cảm thấy như bị sét đánh ngang tai, đứng đờ người ra không nhúc nhích.

Quả thật là Quỳnh biết rồi!

Tôi lắp bắp mãi, cả người như quả bóng xì hơi, chẳng còn chút sức sống nào.

Tôi không ngờ ngày này lại đến nhanh như vậy.

Thấy tôi không nói gì, Quỳnh càng tin chắc chuyện này...