Chương 251

"Ông Dũng quỳ gối cúi đầu như đang đập tỏi.

Vừa cúi đầu, miệng ông ta không ngừng lẩm bẩm: "Ông lớn, tôi sai rồi, tất cả là lỗi của tôi. Tôi không nên trút giận lên Xuân, không nên đánh cô ấy, mắng cô ấy, càng không nên mắng ông qua điện thoại. Là tôi mắt mù không biết núi Thái Sơn, ông lớn, ông rộn...