Chương 259

"Em có buồn không?"

Trong bóng tối mịt mù, dường như có ai đó đang hỏi như vậy.

"Em không buồn, vì những điều em nên buồn đều do anh chịu đựng thay rồi. Em nhìn lại mình đi, thật là tàn nhẫn."

Giọng nói trống rỗng càng lúc càng xa, Tô Dương đột nhiên mở mắt ra.

"Chết tiệt, lại là giấ...