128. Những người không được tha thứ

Tôi mỉm cười một mình, cảm giác ngọt ngào của đôi môi Darius vẫn còn vương vấn khi tôi đứng đó một lúc, trước tủ đồ của mình.

Trời ạ. Tôi vừa mới đến trường mà đã thấy nhớ anh ấy rồi. Tôi nhớ cái ấm áp của cơ thể anh ấy quấn quanh tôi như sáng nay, khi anh ấy ôm tôi trong chăn ấm áp và thoải mái trê...