48. Một kỷ niệm thời thơ ấu 1

"Chờ đã, bây giờ luôn hả?" Mắt tôi mở to, hơi hoảng hốt vì thực sự không biết phải mong đợi điều gì. Hay đúng hơn là điều gì được mong đợi từ tôi.

"Cậu có thể thử triệu hồi cô ấy ít nhất," Zara gợi ý và Jess nhanh chóng gật đầu đồng ý, trong khi tôi ngồi đó nhìn giữa họ, hoàn toàn lạc lối.

"Ừ, ý m...