Chương 54

AMELIA

"Tớ cần nói chuyện," tôi nói u ám.

"Nghe nghiêm trọng nhỉ?" Damian nhướng mày hỏi.

Tôi ra hiệu cho anh ngồi xuống và tự mình ngồi vào ghế. Tôi vừa về thẳng từ tiệm bánh. Ở đó chẳng có gì để tôi làm nữa. Tôi không thể tập trung được.

"Có chuyện gì vậy?" anh thúc giục.

"Là mẹ tôi. Bà ấy gọ...

Đăng nhập và tiếp tục đọc