Chương 70

Felix đẩy tôi vào ghế phụ của xe anh. “Ngồi yên,” giọng anh như một mệnh lệnh.

Anh chạy vào nhà, mang ra chiếc vali đã nhét đầy những thứ ít ỏi của tôi. Tôi biết cuộc sống của mình nhỏ bé, nhưng không ngờ tất cả có thể gói gọn trong một chiếc túi nhỏ. Tôi bỗng cảm thấy mình thật nhỏ bé.

Khi đã đặt...