Chương 1652

Ngồi chưa được mười phút, hai người uống vài ngụm nước rồi lao thẳng vào rừng.

Rừng rậm kín mít, không có đường đi.

Hai người lấy dao ra mở đường.

Tôi đi theo sau, thật là tiện lợi.

Đi một lúc, một cảnh tượng khiến tôi kinh ngạc xuất hiện.

Ngay bên trái của người cao, đột nhiên có một thứ từ trên câ...