Chương 1174

Sofa kêu cọt kẹt một tiếng, trượt về phía sau, khiến cho Thư Vĩ đứng không vững, ngã thẳng xuống trước mặt tôi, con dao tuột khỏi tay anh ta.

Anh ta ngẩng đầu nhìn tôi một cái, rồi với tay nhặt dao lên, tôi lao tới, đá con dao ra xa.

Nhìn con dao nhọn lăn ra xa khoảng hai mét, trong mắt Thư Vĩ có cả...