Chương 211

“Cái gì mà sáng sớm, đã mười hai giờ rồi, dậy mau.” Tôi cho cô ấy xem đồng hồ nói.

Cô ấy dường như vẫn chưa tỉnh hẳn, gãi đầu tóc rối bù, ngẩn ngơ vài giây, người ngả ra sau, suýt ngã xuống.

“Dậy đi!” Tôi vội vàng đỡ lấy.

Cô ấy gần như phát điên vì tôi, đánh mạnh vào người tôi hai cái, tôi như đùa á...