Chương 307

“Đi ra đi! Nếu còn thế này nữa tối nay đừng có mà mong tôi nói chuyện với anh.” Tao Đông Mai giật lấy mớ tóc trong tay tôi, ném xuống đất.

“Được, không chơi nữa.” Tôi đầu hàng, nhìn cô ấy giận dỗi mà không làm gì được, cũng thấy thú vị.

Nhưng sự quyến rũ của cô ấy làm ngọn lửa trong tôi bùng cháy ...