Chương 638

Chị Lan gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Rời khỏi căn biệt thự vừa quen thuộc vừa xa lạ đó, không hiểu sao, tôi lái xe lên đỉnh núi ngồi một lát.

Mưa đã ngớt nhiều, đóa hoa hồng rực rỡ có lẽ đã bị nước cuốn trôi, không biết đã đi đâu mất, tôi lại đặt một đóa hoa mới.

Ngồi trước mộ, tôi kể lại nhữn...