Chương 694

Hóa ra khi cô ấy cười, cũng đẹp như vậy, giống như một bông hoa đột nhiên nở rộ trước mắt tôi.

“Được rồi, bây giờ là thời gian nghỉ ngơi, tôi phải quay lại làm việc rồi,” Phương Dao nói với vẻ không nỡ rời xa.

Tôi gật đầu, nhìn cô ấy bước đi trên đôi giày cao gót đen, như một con bướm đen lượn lờ ba...