Chương 817

Chị Tĩnh nói, khuôn mặt xinh đẹp lập tức ửng đỏ, không nói hết câu, nhưng tôi biết ý của chị. Tôi cười khổ nói: "Chị Tĩnh, xin lỗi, là em không kiềm chế được."

"Haiz!" Chị Tĩnh thở dài: "Thật ra không phải lỗi của em, chị cũng hiểu mà, chỉ là, chỉ là, haiz, chị cũng không biết phải nói sao."

Chị T...

Đăng nhập và tiếp tục đọc