135. Nghi thức

Những tiếng nấc nghẹn ngào vang lên khắp cơ thể tôi, má tôi ướt đẫm nước mắt khi tôi lảo đảo bước đi giữa những cây cao vút và rậm rạp. Tôi không biết mình đã chạy bao lâu rồi. Một giờ? Một phút, có thể? Tất cả những gì tôi biết là thời gian đã không còn ý nghĩa từ khoảnh khắc tôi tỉnh dậy trong khu...