Chương 203

Tôi nhìn về phía Nhiên Tĩnh, miệng khẽ nhếch lên, là một nụ cười xuất phát từ trái tim, nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn."

Nghe tôi nói "cảm ơn", Nhiên Tĩnh có vẻ không vui, ngồi một mình ở ghế phụ, suốt cả đoạn đường không nói chuyện với tôi. Cho đến khi tôi dừng xe trước cổng khu chung cư, cô ấy mới nói...

Đăng nhập và tiếp tục đọc