Chương 1946

“Không được…” Lưu Vy đột nhiên thốt lên từ bên cạnh.

“Sao vậy?” Trần Tư Tư ngạc nhiên nhìn cô ấy, tôi cũng ngây thơ nhìn qua.

Lưu Vy trong lòng hơi hoảng, “Vì tôi muốn ngồi, cậu nặng quá, để tôi ngồi thì hơn.” Nói xong, cô ấy mặt đỏ bừng nhưng vẫn nhích mông qua đùi tôi.

Trần Tư Tư thấy bị giành mất...

Đăng nhập và tiếp tục đọc