Chương 2329

Cũng chính vì sự mờ ảo này, trên mặt nước lại càng tăng thêm một vẻ đẹp huyền bí, những đường cong tinh tế và những giọt nước phản chiếu ánh sáng mờ ảo.

Tôi xách theo xô và nồi sắt, lần này thì không thể bế cô ấy được nữa. Anh ta liếc mắt một cái rồi đề nghị: "Nếu cậu không đi nổi, thì chỉ còn cách...

Đăng nhập và tiếp tục đọc