Chương 2650

Hoàng Hữu Tài chạy ra được ba bốn mét, đầu đập vào chân ghế, không kịp kêu đau, ngẩng đầu lên thấy tôi thì lập tức giật mình sợ hãi.

Mẹ kiếp! Sao lại là thằng này nữa, dạo gần đây hắn đã ghét cay ghét đắng thằng này rồi, mỗi lần gặp là chẳng có chuyện gì tốt đẹp cả, lần này hắn lại đến đây làm gì nữ...

Đăng nhập và tiếp tục đọc