Chương 1652

Chẳng bao lâu sau, lối đi dần dần trở nên sáng sủa, không cần đến viên đá đỏ trên tay Ursula nữa.

Khi đặt chân lên mặt đất, nhìn ngọn núi cao gần ngay trước mắt, tâm trạng của tôi cuối cùng cũng tốt lên nhiều.

Cuối cùng, đã đến nơi rồi!

"Dẫn đường đi."

Tôi hất cằm về phía Ursula.

Ursula hạ mặt xuống...

Đăng nhập và tiếp tục đọc