Chương 17

"Trương Khởi, xong rồi, bây giờ cậu có thể ra ngoài! Cậu..."

Tiểu Thanh bước vào phòng nghỉ để gọi tôi ra, nhưng khi nhìn thấy vật nhỏ trong tay tôi, lời nói vừa đến miệng lập tức bị nuốt trở lại, gương mặt cô ấy đỏ bừng lên như quả cà chua chín.

Lúc này tôi mới nhận ra, văn phòng của người phụ nữ n...

Đăng nhập và tiếp tục đọc