Chương 1766

Tôi cố gắng kìm nén sự lo lắng trong lòng, dùng hết sức mình để gọi to.

Nhưng tiếng của tôi nhanh chóng va vào vách đá, bị dội lại, tiếng vọng vang khắp hang động, nghe rợn cả người.

Ngọc Thành Dao rốt cuộc đã đi đâu rồi!

Tôi lo đến phát điên, dù gì thì vết máu trên mặt đất cũng biến mất ở đây, chắc...

Đăng nhập và tiếp tục đọc