Chương 2002

"Tôi hiểu rồi."

Tôi nhún vai một cách thờ ơ, dù sao bây giờ chúng tôi cũng đã có đủ người cần thiết, thiếu một người như Trần Nghĩ Khôn cũng không sao.

Nếu anh ấy gặp khó khăn, thì tốt nhất là anh ấy ở lại hậu phương, làm hậu thuẫn vững chắc cho chúng tôi.

Trông có vẻ Trần Nghĩ Khôn cũng cảm thấy áy...

Đăng nhập và tiếp tục đọc