Chương 2211

Chỉ có lối ra này là ngoại lệ.

Sau đó, tôi cùng nhóm hai giao nhiệm vụ cho nhóm một, nhìn nhóm một đi vào trại, hai mươi mấy người bên cạnh tôi đều nở nụ cười thầm.

“May quá, người đi là họ!”

“Đúng rồi!”

Bên tai tôi là tiếng thì thầm của các thành viên trong nhóm.

Nhưng ánh mắt tôi lại chú ý đến mấy...

Đăng nhập và tiếp tục đọc