Chương 2218

Tôi giật mình một cái, rồi mới thở phào nhẹ nhõm.

May quá, nhìn quanh một lượt, tôi không thấy bóng dáng của tên bác sĩ điên đó.

"Cậu, cậu cũng ra ngoài rồi!"

Bên cạnh, Vĩ Kiệt sau khi hoàn hồn thì lập tức ôm chầm lấy tôi một cái thật chặt.

"Tuyệt quá! Chúng ta đều còn sống!"

Tôi chỉ muốn vỗ vai anh...

Đăng nhập và tiếp tục đọc