Chương 226

Cô đỏ mặt, giận dữ nhìn tôi, một lát lại liếc mắt nhìn tôi cầu xin, như đang cầu xin tha thứ, thật là duyên dáng vạn phần, nhưng tôi chẳng thèm để ý đến cô ta.

Chính cô là người ra tay trước, giờ muốn tôi buông tay, đâu có dễ thế!

Chị Mận thấy tôi như vậy, cắn răng và cũng tăng thêm lực.

Cả hai chún...

Đăng nhập và tiếp tục đọc