Chương 2327

"Trời ơi!"

Cái đầu bị tôi giẫm xuống đất, chặt đứt hai tay, lại phát ra tiếng kêu gấp gáp từ cổ họng.

Nó quằn quại không yên, khuôn mặt biểu hiện một kiểu cười mà không phải cười, khóc mà không phải khóc, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra khỏi hố.

Đúng là xui xẻo thật! Sao lúc nào cũng g...

Đăng nhập và tiếp tục đọc