Chương 3147

Tôi nhớ rõ cái quan tài trong phòng, nhớ rõ từng gương mặt đầy sợ hãi của các đồng đội khi ra ngoài. Tôi nhớ tôi và Hỏa Hầu cùng đi đến ngã ba hành lang, và cả đám mây đen mà từ sâu trong linh hồn tôi không muốn nghĩ đến. Tất cả đều rất thật, nhưng...

Nếu tất cả những điều đó là thật, thì bây giờ t...

Đăng nhập và tiếp tục đọc