Kẻ thù của số phận

Sau khi Griffon xử lý xong Emelyn, anh nắm tay Taya và chuẩn bị lên trực thăng, nhưng một giọng nói lười biếng vang lên từ phía sau: “Này, tôi đã cứu con sói cái của anh, mà anh không nói lời cảm ơn trước khi đi à? Thật là vô ơn, đúng không?” Griffon quay lại, đôi mắt lạnh như tuyết của anh tối lại ...