Chương 244

Trong khi khóc, Tống Kiệt vừa chạy vừa khóc, cho đến khi mệt mỏi không thể chạy nổi nữa, mới dừng lại ngồi xuống đất.

Dừng lại rồi, Tống Kiệt mới nhận ra mình đã chạy đến một nơi không có làng mạc, không có cửa hàng, không thấy bóng dáng ai cả.

Mẹ kiếp! Tất cả là tại Lý Dương và Tống Mai, hai kẻ khố...