Chương 179

“Ba ơi, mình phải đợi ở đây bao lâu nữa? Con đói rồi.”

Tôi thở dài.

“Ba không biết. Nếu điều đó giúp ích, ba cũng đang đói.”

“Không, điều đó không giúp ích gì cả.” Nó nói, như thể đang hờn dỗi.

Phản ứng của nó làm tôi mỉm cười, nhưng khi tôi nhìn sang Olivia, cô ấy không thích tình huống này chút nà...