Chương 67

Tôi có phần bất lực, giơ tay lên rồi nói: “Anh Trương, em phải về rồi.”

Lúc này, khả năng cao là Giang Minh cũng đã rời đi, nên tôi không cần lo lắng sẽ đụng mặt anh ta.

“Đợi đã.”

Anh Trương ăn uống no nê, giờ đã thần thái tươi tỉnh, trêu đùa nói: “Đừng vội, gọi em đến đây còn có việc khác nữa.”

“Ừm...