Chương 232: Austin

Tôi giảm bớt áp lực trong lúc nhìn vào đôi mắt nâu đậm của cô ấy. Chúng lấp lánh với ánh vàng và chứa đựng cả một thế giới mà tôi chẳng biết gì. Tôi chỉ biết những phần tồi tệ và tôi biết cô ấy không sợ hãi. Có lẽ cô ấy là người duy nhất không sợ tôi. Đó là một trong những lý do tôi tin vào những câ...