Chương 153

“Không cần đâu, tôi ăn rồi.” Lưu Minh Dương bây giờ chẳng còn chút khẩu vị nào, chuyện của Thanh Thanh vừa rồi như một cục bông gòn mắc kẹt trong cổ họng anh.

“Ồ, vậy cũng được. Minh Dương, nếu chiều nay cậu không bận gì thì chúng ta đi làm khảo sát thị trường nhé. Chuyện này nên bắt đầu càng sớm c...

Đăng nhập và tiếp tục đọc