Chương 145 Chỉ là một giấc mơ

Tôi ôm chặt con gái, thân hình bé nhỏ của con run rẩy trong vòng tay tôi như một bông hoa mong manh bị cuốn vào cơn bão. Tim tôi đập thình thịch, và mỗi bước chân tôi đi đều văng nước, thúc giục tôi đi nhanh hơn. Mưa làm mờ tầm nhìn của tôi, nhưng tôi không thể dừng lại. Tôi biết một đám người to lớ...