Chương 164 Đừng quên tôi

Nụ cười của Eva mờ nhạt, và ánh sáng yếu ớt trong phòng làm dịu các đường nét trên khuôn mặt cô. Những lọn tóc rơi xuống che đi đôi mắt đẹp, che khuất biểu cảm của cô.

Chỉ còn lại giọng nói dịu dàng của cô. "Mình không còn con đường nào khác để quay lại, và mình chưa bao giờ nghĩ đến việc quay lại....