Chương 122

Sáng sớm hôm sau, Giang Nhược Trần, sau một đêm dài vất vả mới ngủ được, bị tiếng chuông cửa đánh thức.

Ai lại đến vào giờ này nhỉ?

Chắc chắn là Tiểu Lưu rồi.

Nếu là Tiểu Lưu, thì không cần mình phải mở cửa.

Tiếp tục ngủ thôi.

Hai người trong giấc mộng chỉ khẽ rên rỉ vài tiếng, rồi lại ôm nhau ngủ ...