Chương 210

Dưới ánh trăng, bóng của hai người kéo dài vô tận, con đường yên tĩnh chỉ thỉnh thoảng vang lên tiếng động của các con vật lén lút chạy qua góc phố.

Yên lặng và đẹp đẽ.

Tống Giác cảm nhận được hơi ấm từ người phía sau, cái đầu nhỏ đã hoàn toàn không thể chịu nổi sức nặng, tựa vào người anh...