Chương 298

“Giá mà tôi còn trẻ, tôi nhất định phải tìm một cô vợ, sống một cuộc sống bình dị. Giờ thì muộn rồi. Nghĩ đến cảnh tôi già rồi phải sống cô độc, tôi buồn muốn khóc.”

Nói đến đây, Triệu Dương bắt đầu lau nước mắt.

“Chú đừng buồn. Chú đã giúp chúng cháu nhiều thế này, khi chú già, cháu và Lục Đào sẽ...