Chương 153

Margaret van nài anh ta thả mình ra, nhưng anh chỉ phớt lờ.

Cô thở dài, cau mày khi gỡ từng ngón tay của anh khỏi cổ tay mình.

"Tôi đang nói với anh đấy! Anh có nghe tôi không?"

"Đừng nói nhảm nữa, tôi mệt lắm rồi," Margaret gắt gỏng, rồi bước ra khỏi phòng ngủ chính.

Giọng Raymond vọng theo sau...