Chương 143

Vì là Bê Lan Nhi tự mình gọi món, nên tốc độ phục vụ tự nhiên rất nhanh. Chỉ một lát sau, trên bàn ăn nhỏ đã bày đầy đủ các món ăn ngon lành, thơm phức.

“Chị Bê, mấy món này đủ rồi, mình đừng gọi thêm nữa, kẻo lại lãng phí.” Tôi cười nói: “Nếu lãng phí công sức của nhân viên bếp, thì là lỗi của tôi...