Chương 164

Sau khi cúp máy, Yến Mộng Ngữ liếc mắt nhìn tôi: "Có phải đại mỹ nhân mời ăn cơm không?"

"Đại mỹ nhân nào chứ?" Tôi cười lớn: "Chỉ là mẹ của đồ đệ mới của tôi, Triệu Văn Tĩnh. Hôm nay cô ấy ngất xỉu, tôi đưa cô ấy vào bệnh viện, sau đó mẹ cô ấy mời tôi ăn cơm thôi. Nếu phải nói về mỹ nhân thì cô Yến...