Chương 453

Tôi nhìn thoáng qua vết tích bị tinh hoa và nước của cô ấy làm ướt, không nhịn được mà cười nhẹ.

"Dù sao họ cũng không quen biết chúng ta, chẳng lẽ mình ngày nào cũng đến đây thuê phòng à."

"Đi mà, tôi không bao giờ đến nữa đâu."

Lưu Nguyệt Lan ném cái gối về phía tôi, đây mới là cô ấy thật sự, xem ...