Chương 46

Nhưng điều mà tôi không ngờ tới là, nước mắt của cô ấy tuôn ra như lũ tràn đê, khóc to hơn, đau lòng hơn.

Dường như cả không khí cũng mang theo nỗi đau xé lòng ấy.

Tôi thật sự không biết phải làm sao, nhưng lại không thể rời đi, chỉ đành ôm lấy vai cô ấy, một tay nhẹ nhàng vuốt ve đầu cô ấy.

Khóc mộ...