Chương 652

Nhìn thấy nước mắt của Bê Lan Nhi rơi xuống, tôi bỗng nhiên hoảng hốt.

“Sao… sao vậy?”

Tôi lắp bắp hỏi.

“Đánh chết anh, vừa rồi làm em sợ chết khiếp! Em tưởng bị lưu manh xúc phạm thân thể, sau này làm sao gặp lại anh đây!”

Bê Lan Nhi khóc nức nở.

“Ồ, không sao đâu, anh chỉ là một tên lưu man...