Chương 768

Bên ngoài sân bóng rổ, tôi và Bê Lan Nhi đi đến bãi cỏ nhỏ rồi nằm xuống.

“Không đi ăn à?”

Bê Lan Nhi ôm lấy cánh tay tôi hỏi.

“Đợi chút nữa đi, bây giờ đông người lắm, tôi không muốn chen lấn để rồi mồ hôi nhễ nhại chỉ để ăn!” Tôi cười đáp.

“Cũng được, nghe cậu vậy.”

Bê Lan Nhi nói xong kéo tô...