Chương 1152

Khi tính tình của Tiêu Băng Ngọc nổi lên, đi mua sắm không thua gì những bà cô đâu.

“Em thấy cái áo này thế nào?” Tiêu Băng Ngọc cầm một chiếc áo voan lên cho tôi xem. Tôi đành chỉ vào mắt mình, nói: “Bây giờ chắc em phải thất vọng rồi, mắt của anh phải hai ba năm nữa mới khỏi được.”

Tiêu Băng Ngọ...